"Chỉ là hạt gạo mà dám tranh sáng với nhật nguyệt! Trấn áp cho Bản Đế!" Cát Đông Húc cười lạnh, nhếch miệng tỏ vẻ khinh thường. Hai bàn tay khổng lồ của hắn hiện lên từng đường gân xanh và cơ bắp căng tràn sức mạnh, như cự long cuộn xoáy, các luồng hào quang đạo lực từ cơ bắp trào dâng, tỏa ra khí thế hủy diệt.
Giữa tiếng quát lạnh vang vọng khắp thiên địa, bàn tay khổng lồ của Cát Đông Húc chia ra một ngón tay, nhắm thẳng vào Khai Thiên Phủ của Đô Hư mà búng mạnh.